22.10.12

1 ngày nữa trôi qua...

Hôm qua than thở, hôm nay mình lại than thở tiếp. Chắc mình bị bệnh "than" hay tại mắc cái "dớp" của người đã qua...hay là do tính mình nó vậy.

Sáng nay mọi việc cũng bt như mọi ngày, thức dậy, gấp chăn, đánh răng, rửa mặt, thay quần áo rồi ra làm việc. Không bước chân ra khỏi nơi này, cũng thỉnh thoảng đi xuống đất ngó ra đường nhìn xe chạy wa chạy lại. Ngó lên trời nhìn chim bay mà ước bây giờ mình cũng được như vậy, tự do bay nhảy khắp nơi...



Hum wa mình send cho các nơi yêu cầu bổ sung hồ sơ thì nói mình "hăm dọa", nên "phát ngôn nhẹ nhàng" ẹc ẹc ... yêu cầu đơn giản để hoàn thành hồ sơ thui là "hăm dọa" đó pà kon !! Tự ái dồn dập như "thịt dồn mực" vậy đó.

Dù mình học ko cao nhưng ko có nghĩa là ko biết suy nghĩ, ai làm việc chung với mình thử hỏi xem mình có bao giờ "hammmmmmm doaaaaaaaaaaa" ai kiểu đó chưa ? >:((((( Cũng may là ko ăn "tiết canh" mà còn như thế, ăn rồi ko biết sao nữa.

Túm lại là công việc quá chán nản, rời nơi cũ đến nơi mới cũng chẳng khá hơn. Mình ko phải là loại "đứng núi này trông núi nọ" nhưng mà cảm thấy rất là chán. Nhớ ngày xưa khi chỉ dạy các em mới vào mình cũng đã nói "làm nghề này em phải có sức chịu đựng kinh khủng"....bởi thế nên mình chẳng muốn làm culi, osin, trâu bò cho ai hết.

Tự làm chủ bản thân mình là sướng nhất, dĩ nhiên là ai cũng mong như thế nhưng "muốn" và "được" hay ko là 2 chuyện khác nhau àh.

Sống thế này mãi cũng chán, giống như "tiết canh" nói: sáng đi làm, tối về đi bán, đêm đi ngủ, sáng ra lại đi chợ, tối đi làm, đêm về ngủ, sáng lại đi làm.... ~ cuộc sống cứ thế trôi qua thật vô vị nhàm chán. Ko có thời gian quen bạn trai, mà có quen cũng ko biết làm sao đi chơi được nữa.

Nhiều khi mình cũng cảm thấy thế, sống như cái máy đã được lập trình sẵn, chỉ cần mình thay đổi là người điều khiển nhảy tưng tưng lên như "đỉa phải vôi"...

Mơ ước ko tốn tiền nên cứ việc mơ ước thôi...đâu ai cấm được !!

21.10.12

Điều học được từ cuộc sống

Kề từ ngày bắt đầu đi làm đến đâ ko biết đã nếm trải bao nhiểu nước mắt, bao nhiêu lần bẽ mặt vì công việc này. Nó đem lại cho mình được điều gì ? Lấy đi của mình những gì ? Học được gì sau bao nhiêu chuyện đã xảy ra. Tự nhủ rằng không được than thở với ai, phải cứng rằn mạnh mẽ lên, phải học cách tự đứng vững trên đôi chân mình, đứng vững trên những gì đầu óc và con tim mình mách bảo.

Trái tim là 1 phần của cơ thể mình, thế mà thỉnh thoảng nó lại không nghe theo đầu óc mình mách bảo ~ đúng đồ phản chủ >:(

Nhiều người mơ ước có được công việc như mình, nói chung là 1 việc làm chứ ko hẳn là công việc như mình...còn mình có nhưng lại ko thích, thích được sống tự do, bay nhảy khắp nơi. Không muốn lệ thuộc vào ai, không thích tuân theo nguyên tắc luật lệ do ai đề ra ngoài chính bản thân mình.  Muốn tự mình quyết định mọi thứ, muốn...... I WANT IT ALLLLLLL
Chả trách Bác Hồ dạy chẳng sai "Không có gì quý hơn độc lập, tự do".

Mình có độc lập ko ? Ko, vẫn còn phụ thuộc vào người khác quá nhiều.
Mình có tự do ko ? Ko, đi làm có sếp quản lý, về nhà ba mẹ quản lý.

Tham lam vô độ dễ sợ heheee chưa có dịp đọc cuốn "Xách balô lên và đi" của Huyền Chip, 1 cô gái sinh năm 90 đã đi qua 25 quốc gia chỉ bắt đầu với 700$ trong túi và 1 quyết định. Sao mình không làm thế được nhỉ ??? Sao mình kém thế ko biết. Nhiều khi mình cũng tự hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn rồi cũng tự mình trả lời luôn. Và toàn những câu trả lời vớ vẩn :P

Nếu mình đặt chân qua 25 quốc gia thì mình sẽ thế nào nhỉ ? Có ai muốn "Xách balô lên và đi" giống như mình ko ??? Ngoài kia hẳn có rất nhiều bạn trẻ sau khi đọc qua cuốn sách đó cũng sẽ tự hỏi những câu như mình.

Cách đây 2 ngày vừa mới xem xong 25 tập phim anime "Itazura na Kiss" (Nụ hôn tinh nghịch) của Nhật. Bộ phim là câu chuyện về 1 cô gái tên Kotoko-san chinh phục chàng trai mà mình yêu mến....tuy hơi ngốc và vụng về nhưng cuối cùng Kotoko-san lại đạt được những gì mình muốn ~ nhờ quyết tâm và ko bao giờ bỏ cuộc. Mình cũng ước mình được mạnh mẽ như Kotoko-san hay Kin-chan và Chris. Cuộc sống là muôn màu muôn vẻ, chỉ cần nhắm mắt và nghĩ đến những điều tốt đẹp mình sẽ có cách vượt qua mọi khó khăn !!

Trở về hiện thực đi nào b-( hôm nay hẳn sẽ là 1 ngày khó khăn và có nhiều kinh nghiệm quý báu với mình. Sáng sớm ra đã bắt được 1 vụ HV trốn lại ngủ, tiếp đến là vụ HV đi ra ngoài ko gửi ck phòng cho mình. Lại thêm cả vụ HV đánh bài nữa chứ (tuy chỉ là đánh bài ghi điểm nhưng mình cũng ko cho phép), báo BV lên ktra phòng với mình thì bảo mình tự giải quyết đi, ko được Bv mới giải quyết...trong khi lần trước thì vẫn lên ktra (bị sockkkk). Mình đứng trên cầu thang ngó xuống nghe thấy ko mặc đồng phục (chắc lười nên ko muốn lên).

Tự nhủ mình ko có friend với ai hết, tất cả chỉ là để ngoại giao, ngoại giao, ngoại giao....

Buồn bản thân mình ko tạo được niềm tin cho ba mẹ là mình có thể làm được điều mình mong ước. Buồn bản thân mình ko có đủ mạnh mẽ để củng cố niềm tin vào bản thân, ko biết đấu tranh cho ước mơ của mình.

Đọc được đâu đó 1 câu "Hảy mơ rằng bạn thích mơ. Hãy đi nơi bạn thích đi. Hãy trở thành người bạn muốn trở thành. Bởi vì bạn chỉ có 1 cuộc đời và 1 cơ hội để thực hiện tất cả những gì bạn mong muốn trong cuộc đời ấy. Chúc bạn có được lòng can đảm !"

Chắc đành đợi "lần sau"...... mình sẽ trở thành người mình muốn trở thành.

18.10.12

....



"Bình tĩnh, tự tin, ko cay cú. Âm thầm, chịu đựng, trả thù sau."

16.10.12

Miss you

Hôm nay tự nhiên thấy buồn ... một người bạn đã 8 năm ko gặp người ta về đây những 2 tháng mà mình cũng chẳng hỏi lấy 1 câu, để người ta chủ động gọi điện thì mình nói qua loa vài câu rùi tắt máy. Nghĩ lai thấy mình tệ thật !!

Ngày người ta đi mình cũng không biết, mình chả hiểu mình là loại bạn bè kiểu gì nữa. Đúng là người ta không biết sẽ có gì nếu không mất nó. Dù người ta ko trách móc gì mình nhưng mình cũng hơi buồn, chưa có cơ hội gặp lại nhau. Người ta nói chẳng sai "Đôi khi lỡ hẹn một giờ lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm"

Mình ứng xử ko khéo tự đẩy những người thân thương quen thuộc ra xa mình....

Dù sao cũng chúc người ta hạnh phúc và sức khỏe (bỗng nhiên thấy sến @.@!)

miss you...

1.10.12

Just for fun

Nghe nhạc đoán chỉ số ngây thơ

Bạn thuộc tuýp người từ nội tâm đến diện mạo đều rất thuần khiết, đơn giản, bởi từ nhỏ bạn đã được bao bọc rất tốt, không bị những xô bồ của xã hội ảnh hưởng đến nội tâm và nhân cách của bạn. Thay vì đến những nơi đông đúc, xô lấn nhau để nghe nhạc, bạn thích ngồi một góc nào đó nghe ca khúc mà bạn yêu thích. 

Trong mắt mọi người, kiểu người như bạn thực sự rất hiếm, cho nên bạn hẳn sẽ hấp dẫn được rất nhiều người khác giới. Thử nghĩ xem, ai mà không muốn yêu một người trong sáng, dễ thương và tốt bụng chứ, hehe. 


Chọn chỗ ngồi 'chém' tính cách của bạn
Bạn thích có không gian và thời gian riêng để được thoải mái thả hồn mình vào không trung, tha hồ nghĩ và làm những điều mình muốn. Bạn sống nội tâm, không thích thể hiện mình quá nhiều. Khi gặp phải chuyện khiến bạn xúc động, ngay lập tức bạn sẽ hạnh động, giúp đỡ nhiệt tình, sau đó mới "lặng mình" suy nghĩ về những điều đã qua ^^.


Bạn sợ bị người khác 'soi thấu' điều gì nhất?

Nếu hai người thực lòng muốn thiết lập mối quan hệ tình cảm, thì không nên quá chú ý đến những gì đã qua của "đối phương". Mặc dù tình cảm bạn dành cho người ấy rất chân thành, song nếu có một ngày, bạn phát hiện thấy "đối phương" bắt đầu có cái nhìn coi thường quá khứ của bạn, bạn sẽ thấy mình chẳng khác nào bị bán rẻ... Xét cho cùng, chỉ vì sự chân thành nên bạn mới tâm sự, thổ lộ bí mật sâu kín của bản thân của người ấy, vậy mà...



Free Blog Template by June Lily