Kề từ ngày bắt đầu đi làm đến đâ ko biết đã nếm trải bao nhiểu nước mắt, bao nhiêu lần bẽ mặt vì công việc này. Nó đem lại cho mình được điều gì ? Lấy đi của mình những gì ? Học được gì sau bao nhiêu chuyện đã xảy ra. Tự nhủ rằng không được than thở với ai, phải cứng rằn mạnh mẽ lên, phải học cách tự đứng vững trên đôi chân mình, đứng vững trên những gì đầu óc và con tim mình mách bảo.
Trái tim là 1 phần của cơ thể mình, thế mà thỉnh thoảng nó lại không nghe theo đầu óc mình mách bảo ~ đúng đồ phản chủ >:(
Nhiều người mơ ước có được công việc như mình, nói chung là 1 việc làm chứ ko hẳn là công việc như mình...còn mình có nhưng lại ko thích, thích được sống tự do, bay nhảy khắp nơi. Không muốn lệ thuộc vào ai, không thích tuân theo nguyên tắc luật lệ do ai đề ra ngoài chính bản thân mình. Muốn tự mình quyết định mọi thứ, muốn...... I WANT IT ALLLLLLL
Chả trách Bác Hồ dạy chẳng sai "Không có gì quý hơn độc lập, tự do".
Mình có độc lập ko ? Ko, vẫn còn phụ thuộc vào người khác quá nhiều.
Mình có tự do ko ? Ko, đi làm có sếp quản lý, về nhà ba mẹ quản lý.
Tham lam vô độ dễ sợ heheee chưa có dịp đọc cuốn "Xách balô lên và đi" của Huyền Chip, 1 cô gái sinh năm 90 đã đi qua 25 quốc gia chỉ bắt đầu với 700$ trong túi và 1 quyết định. Sao mình không làm thế được nhỉ ??? Sao mình kém thế ko biết. Nhiều khi mình cũng tự hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn rồi cũng tự mình trả lời luôn. Và toàn những câu trả lời vớ vẩn :P
Nếu mình đặt chân qua 25 quốc gia thì mình sẽ thế nào nhỉ ? Có ai muốn "Xách balô lên và đi" giống như mình ko ??? Ngoài kia hẳn có rất nhiều bạn trẻ sau khi đọc qua cuốn sách đó cũng sẽ tự hỏi những câu như mình.
Cách đây 2 ngày vừa mới xem xong 25 tập phim anime "Itazura na Kiss" (Nụ hôn tinh nghịch) của Nhật. Bộ phim là câu chuyện về 1 cô gái tên Kotoko-san chinh phục chàng trai mà mình yêu mến....tuy hơi ngốc và vụng về nhưng cuối cùng Kotoko-san lại đạt được những gì mình muốn ~ nhờ quyết tâm và ko bao giờ bỏ cuộc. Mình cũng ước mình được mạnh mẽ như Kotoko-san hay Kin-chan và Chris. Cuộc sống là muôn màu muôn vẻ, chỉ cần nhắm mắt và nghĩ đến những điều tốt đẹp mình sẽ có cách vượt qua mọi khó khăn !!
Trở về hiện thực đi nào b-( hôm nay hẳn sẽ là 1 ngày khó khăn và có nhiều kinh nghiệm quý báu với mình. Sáng sớm ra đã bắt được 1 vụ HV trốn lại ngủ, tiếp đến là vụ HV đi ra ngoài ko gửi ck phòng cho mình. Lại thêm cả vụ HV đánh bài nữa chứ (tuy chỉ là đánh bài ghi điểm nhưng mình cũng ko cho phép), báo BV lên ktra phòng với mình thì bảo mình tự giải quyết đi, ko được Bv mới giải quyết...trong khi lần trước thì vẫn lên ktra (bị sockkkk). Mình đứng trên cầu thang ngó xuống nghe thấy ko mặc đồng phục (chắc lười nên ko muốn lên).
Tự nhủ mình ko có friend với ai hết, tất cả chỉ là để ngoại giao, ngoại giao, ngoại giao....
Buồn bản thân mình ko tạo được niềm tin cho ba mẹ là mình có thể làm được điều mình mong ước. Buồn bản thân mình ko có đủ mạnh mẽ để củng cố niềm tin vào bản thân, ko biết đấu tranh cho ước mơ của mình.
Đọc được đâu đó 1 câu "Hảy mơ rằng bạn thích mơ. Hãy đi nơi bạn thích đi. Hãy trở thành người bạn muốn trở thành. Bởi vì bạn chỉ có 1 cuộc đời và 1 cơ hội để thực hiện tất cả những gì bạn mong muốn trong cuộc đời ấy. Chúc bạn có được lòng can đảm !"
Chắc đành đợi "lần sau"...... mình sẽ trở thành người mình muốn trở thành.
Comments:
Đăng nhận xét
- Đôi khi mình chậm rep comment thì các bạn cứ "bay thẳng" sang instagram của mình hỏi cho nhanh nhen :)~
- Insta : wuynie1202